Trong những thời khắc khó khăn nhất, một ý nghĩ đã hiện lên trong đầu cô: Mình có thể chết.
Megan Sites, 27 tuổi là y tá sản khoa thuộc bệnh viện Joint Township ở St. Marys, Mianmi.
Hồi cuối tháng 3, Megan có triệu chứng sốt. Cô ho ngày càng nhiều. Ngày 29/3, cô được xét nghiệm nCoV. Hôm sau, y tế quận đã gọi điện báo tin: cô nhiễm Covid-19.
Sites khóc khi hồi tưởng lại: “Không thể nào. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi mắc kẹt trong một tình huống vô cùng khó khăn”.
Các loại thuốc điều trị Covid-19 có thể gây nguy hiểm cho cái thai của Megan, cô cũng không thể sử dụng steroid (hormone tổng hợp) để giúp sinh sớm, vì steroid được chứng minh là làm nặng thêm tình trạng của người mắc Covid-19.
Ngày 1/4, Megan được đưa đến phòng cấp cứu của Joint Township trong tình trạng không thở nổi, gần như không thể nằm thẳng. Những kiểm tra cho thấy phổi của cô xẹp lại. Megan chỉ hồi tỉnh khi các bác sĩ cho cô thở bằng máy, và cô “thậm chí có cảm giác như chiếc ống thông khí cào vào khí quản của mình”. Sau đó, bệnh viện đã gửi cô đến bệnh viện Miami Valley ở Dayton. Tình trạng của Sites được cải thiện, cô ngưng thở máy. Nhưng chỉ 24 giờ, và rồi 48 giờ sau đó, tình trạng của cô trở nên hoàn toàn xấu đi.
Việc hạn chế khách tại viện do đại dịch khiến chồng Megan, bố mẹ và bố mẹ chồng cô lẫn bạn bè không thể đến với cô. Đơn độc một mình, Megan lo lắng về tương lai. “Tôi đã có những khoảnh khắc tuyệt vọng. Tôi nói với chính mình: Tôi không thể nào vượt qua nổi. Tất cả mọi thứ trong cơ thể tôi đều đau sau mỗi hơi thở, sau mỗi khi di chuyển, hay bất cứ thứ gì”.
Ngày 8/4, các bác sĩ ở Miami Valley nói với chồng Megan – Donny Sites, phó cảnh sát trưởng quận Mercer rằng dựa trên tuổi tác và sức khỏe hiện tại của Megan, việc dùng máy thở có thể giúp duy trì cái thai đến 30 tuần.
Tuy nhiên 20 phút sau, các bác sĩ đã gọi lại cho người chồng. Một trong hai lá phổi của Megan đã tổn thương nặng, cô cận kề cái chết.
Chỉ có một cơ hội để cứu cô, đó là để em bé chào đời ngay ngày hôm sau. Đồng thời, các bác sĩ của Megan tìm kiếm sự trợ giúp từ UC Health, trung tâm y tế khu vực Cincinnati. Khi đó, bác sĩ Suzanne Bennett, bác sĩ gây mê chăm sóc sức khỏe đặc biệt của UC Health, kiêm phó giáo sư khoa gây mê và y học chăm sóc đặc biệt tại Đại học Y khoa UC nhận định: “Oxy hóa màng ngoài cơ thể là phương sách cuối cùng”. Thiết bị ECMO tạm thời thay thế tim và phổi cho bệnh nhân và có thể điều trị một số người mắc Covid-19 mà phổi bị tổn thương.
UC Health chưa từng để phụ nữ mang thai sử dụng ECMO trong giai đoạn đại dịch, và Megan là một ứng viên thích hợp. Do đó, các thiết bị và đội ngũ y tế đã bay trực thăng suốt 50 dặm để đến bệnh viện, khi Megan được đưa vào phòng phẫu thuật để được sinh mổ bắt con ở tuần thứ 30. Em bé sau đó được đưa vào phòng chăm sóc sơ sinh đặc biệt. Ngay lập tức, các bác sĩ phẫu thuật đã chèn một cổng (port) vào tĩnh mạch của Megan, chuyển máu của cô vào máy ECMO và thông qua một lớp màng hoạt động như phổi, giúp loại bỏ CO2 và bổ sung oxy vào máu. Máu chảy ngược vào cơ thể cô qua một cổng ở một tĩnh mạch khác.
Các bác sĩ cũng chèn một ống vào phần phổi bị tổn thương của Megan. Trong lúc này, người phụ nữ vẫn đang được dùng máy trợ thở. Họ cũng quay mặt cô xuống để có thể giúp xương sườn không bị chèn ép khi cô thở.
Ngay sau đó, Megan – trong tình trạng còn thuốc gây mê, vết thương sau ca mổ đẻ được khâu lại, đã được đưa lên xe cứu thương cùng máy ECMO để tới Trung tâm Y tế Đại học Cincinnati.
5 ngày sử dụng máy ECMO đã giúp Megan được phục hồi một cách thần kỳ. Bác sĩ Bennet nói: “Tình trạng được cải thiện nhanh hơn tất cả những người mà chúng tôi thấy trong tình trạng này”. Khi máy ECMO được tháo bỏ, Megan chỉ cần vài ngày để giảm, rồi dừng thuốc giảm đau. Khi y tá hỏi Megan liệu có biết cô đang ở đâu không, cô trả lời: “Dayton”. “Không đâu, cô đang ở Cincinnati, và chúng tôi đã phải mổ bắt con cho cô sớm”, y tá nói.
Chồng Megan – anh Donny phải chờ 4 ngày mới được vào thăm con, bé Jameson Ivan Leroy Sites. Anh đã chụp ảnh, rồi gửi cho y tá, để cô giúp đặt trong phòng Megan. Người mẹ nhìn chăm chú vào những bức ảnh, trong khi các y tá giải thích về việc cô đã sinh con thế nào. Đối với Megan, đó là “chuyện siêu thực”.
Gia đình cũng kịp thông tin đến bà mẹ trẻ: con trai cô nặng khoảng 1,6 kg, sức khỏe tốt. Qua hai lần xét nghiệm, kết quả của cậu bé là âm tính.
Bác sĩ Bennett chia sẻ: “Chứng kiến cô ấy Face Time với gia đình và em bé mới sinh khiến chúng tôi tràn đầy hy vọng mới mẻ cho những bệnh nhân khác đang chiến đấu với căn bệnh này”. Bác sĩ cũng nhận định rằng sự hồi phục của Megan đánh dấu sự cộng tác thành công giữa các bệnh viện: “Cô ấy vẫn còn sống vì đã có rất nhiều người hỗ trợ”.
Megan gần đây dạo một vòng quanh viện bằng xe lăn trước khi xuất viện trong những tiếng vỗ tay của bác sĩ, y tá. Cô và chồng đến cạnh giường Jameson, nơi một y tá của NICU ẵm cậu bé lên và đặt vào tay mẹ cậu lần đầu tiên trong đời.
“Nó giống như hoàn thành một câu đố vậy. Tôi biết mình đã có con, nhưng… Thật khó để diễn tả cảm giác được ôm thằng bé vào lòng và cảm nhận thực tế rằng đó là con trai mình, và bé thật hoàn hảo”.