Có một món ăn mà mỗi khi nhắc đến, tôi lại thấy lòng mình chộn rộn như nghe thấy tiếng sóng vỗ. Không phải cao lương mỹ vị, cũng chẳng cần cầu kỳ bàn tiệc, chỉ là một vỉ than hồng, vài con mực tươi rói và chút sa tế cay nồng – thế là đủ cho một buổi chiều đầy dư vị. Món đó mang cái tên mộc mạc nhưng lại dễ khiến người ta nhớ mãi: mực nướng sa tế.
Tôi nhớ lần đầu tiên ăn món này là trong một chuyến đi Phan Thiết cách đây vài năm. Hôm ấy, trời vừa tắt nắng, không khí mát rượi và biển thì đang rì rào vỗ bờ. Trên bãi cát có một quán nhỏ dựng bằng tre, ánh đèn vàng leo lét và tiếng lửa than nổ tí tách. Một cô gái bản địa mời gọi chúng tôi:
– “Ăn mực nướng sa tế không anh chị? Mực mới bắt sáng nay luôn.”
Chúng tôi gật đầu không chút đắn đo.
Cô gái mang ra vài con mực ống còn tươi, da lấp lánh ánh bạc, cắt thành miếng vừa ăn rồi ướp nhanh với hỗn hợp sa tế đỏ au, có mùi thơm của sả, tỏi phi và chút ngọt ngào của mật mía. Sau đó, cô kẹp từng miếng mực vào vỉ và đặt lên than hồng. Từng tiếng xèo xèo vang lên, hương thơm cay nồng bốc lên quyện với mùi biển mặn mòi, khiến ai đứng gần cũng không thể cưỡng lại được.
Miếng mực nướng cháy cạnh, bên ngoài xém vàng, bên trong vẫn giữ được độ mềm ngọt tự nhiên. Khi ăn, vị cay của sa tế lan tỏa nơi đầu lưỡi, hòa cùng độ giòn dai đặc trưng của mực, tạo nên một cảm giác đầy cuốn hút. Chấm thêm chút muối tiêu chanh, ăn kèm vài lát dưa leo hoặc rau răm, món ăn trở nên trọn vẹn hơn bao giờ hết.
Người ta thường nói: món ngon không chỉ vì hương vị, mà còn bởi hoàn cảnh ta được thưởng thức nó. Và tôi nghĩ điều đó đúng. Vì món mực nướng sa tế hôm ấy, dù giản dị, nhưng lại đọng lại trong tôi như một đoạn ký ức đẹp: buổi chiều hoàng hôn tím nhạt, tiếng cười bạn bè bên bếp lửa, và mùi thơm quyến rũ của mực tươi quyện sa tế đang nướng dở dang.
Xem thêm ca thu 1 năng
Từ sau chuyến đi ấy, tôi đã nhiều lần thử tái hiện món ăn này ở nhà. Mực phải thật tươi – điều này là then chốt. Sa tế nên là loại tự làm, cay vừa phải, thơm mùi sả và không bị át bởi dầu. Quan trọng nhất là nướng bằng than – bởi chỉ có bếp than hồng mới mang lại lớp cháy xém đặc trưng và mùi khói gợi nhớ hương vị ngoài biển.
Dẫu vậy, dù có làm bao nhiêu lần, món mực nướng sa tế ở nhà vẫn không mang đúng cái cảm giác của lần đầu tiên. Bởi món ăn, dù ngon đến đâu, cũng chẳng thể tách rời khỏi những cảm xúc đi kèm. Có thể vì thiếu gió biển, thiếu cát dưới chân, hay thiếu tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng, nhưng cũng có thể vì trong lòng tôi đã trót gắn món ăn đó với một kỷ niệm không thể lặp lại.
Mực mot nang nướng sa tế – một món ăn giản dị nhưng đầy mê hoặc. Nó không phô trương, chẳng cần trình bày cầu kỳ, nhưng lại có khả năng đánh thức mọi giác quan. Dù là bên bãi biển hay trong gian bếp nhỏ, chỉ cần có một chút lửa, một chút tình và một chút kiên nhẫn, bạn đã có thể tạo nên món ăn khiến người khác phải mỉm cười sau mỗi miếng cắn.
Và đôi khi, giữa cuộc sống xô bồ, được ngồi bên đĩa mực nướng nóng hổi, hít hà vị cay, lặng nghe ký ức ùa về – cũng là một cách để ta thấy mình sống chậm lại, và thương những điều bé nhỏ hơn một chút.